Một mình em dạo quanh thành phố lúc 3 giờ đêm
Em thì vẫn đang khóc vì cảm giác không anh kề bên
Thôi thì ta đừng hứa chuyện ở cạnh đến trăm ngày sau
Em vẫn phải bước tiếp dù cuộc sống vẫn trao niềm đau
Em cũng muốn được yêu thương, trong quá khứ nhiều phong sương
Nắm lấy đôi bàn tay của em vì em có quá nhiều tơ vương
Em biết chắc anh xa rồi
Em biết chắc anh quên rồi
Ước gì anh ấy nói yêu tôi, nói yêu tôi
Em van xin cả trăm lần (cả trăm lần)
Nhưng mà anh yêu chẳng quay về (chẳng quay về)
Anh đã quên đi những câu thề (những câu thề)
Anh yêu ai nhất trên đời ? Chắc chắn không phải là em rồi
Một mình em dạo quanh thành phố lúc 3 giờ đêm
Em thì vẫn đang khóc vì cảm giác không anh kề bên
Thôi thì ta đừng hứa chuyện ở cạnh đến trăm ngày sau
Em vẫn phải bước tiếp dù cuộc sống vẫn trao niềm đau
Em biết tình yêu là điều khó nói, em cũng muốn được yêu
Em cũng muốn nhận sự ấm áp, nhận sự ấm áp đến từ tình yêu
Em biết ngay trong lời anh nói, trong lời anh nói chỉ toàn là điêu
Cớ sao mà em vẫn tin vậy... trông anh thật là tin cậy?
Em mong trái tim của em sẽ không thổn thức mỗi đêm vì tên anh
Em mong vết thương xưa kia sẽ không tổn thương được xoa êm
Nhưng chẳng giống như em mong em bị đánh tan vì chênh vênh
Em gào trước những cơn đau em mong bản thân chẳng đau thêm
Và rồi em lại, thương nhớ như ngày đầu
Uhm, em vẫn luôn nguyện cầu
Uhm, mong trái tim gần nhau, mong chúng ta cạnh nhau
Thương nhớ như ngày đầu
Em vẫn luôn nguyện cầu
Mong được gọi tên nhau, mong được gọi tên nhau
Một mình em dạo quanh thành phố lúc 3 giờ đêm
Em thì vẫn đang khóc vì cảm giác không anh kề bên
Thôi thì ta đừng hứa chuyện ở cạnh đến trăm ngày sau
Em vẫn phải bước tiếp dù cuộc sống vẫn trao niềm đau
Em cũng muốn được yêu thương, trong quá khứ nhiều phong sương
Nắm lấy đôi bàn tay của em vì em có quá nhiều tơ vương